Việc ăn không phải vì đói mà vì buồn, cô đơn, áp lực, hoặc stress đang dần trở thành phản xạ tự nhiên – và đó chính là thức ăn cảm xúc (emotional eating). Trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu:
Thức ăn cảm xúc (emotional eating) là hành vi sử dụng thực phẩm để đối phó với cảm xúc – thay vì để thỏa mãn nhu cầu sinh lý thực sự của cơ thể.
Một số dấu hiệu phổ biến:
- Ăn dù không cảm thấy đói.
- Thèm đồ ngọt, đồ chiên rán, thức ăn nhanh mỗi khi căng thẳng.
- Cảm thấy tội lỗi hoặc xấu hổ sau khi ăn.
- Ăn trong vô thức – vừa ăn vừa lướt điện thoại hoặc xem phim.
- Không thể dừng lại dù đã no.
Cơ chế sinh học + tâm lý:
Hormone stress (cortisol) tăng cao khi căng thẳng sẽ kích thích cảm giác thèm ăn, nhất là với thực phẩm giàu đường và chất béo.
Ăn giúp giải phóng dopamine – hormone “hạnh phúc tạm thời”, khiến não bộ tưởng rằng chúng ta đang "ổn".
Trẻ em thường được an ủi bằng đồ ăn → hình thành liên kết giữa an toàn – tình yêu – thức ăn từ rất sớm.
Cảm xúc thường gây ra ăn uống vô thức:
- Buồn bã, cô đơn
- Căng thẳng công việc, học tập
- Mất kiểm soát trong các mối quan hệ
- Suy giảm tự tin về cơ thể
Việc thường xuyên ăn uống vì cảm xúc dẫn đến:
- Tăng cân không kiểm soát
- Rối loạn tiêu hóa, mất cảm giác thèm ăn thật sự
- Cảm giác tội lỗi, tự trách bản thân, giảm giá trị bản thân
- Nguy cơ rối loạn ăn uống nghiêm trọng (binge eating, bulimia)
- Mất kết nối với tín hiệu tự nhiên của cơ thể (đói – no – mệt – cần nghỉ)
Trước khi ăn, hãy dừng lại và tự hỏi:
- “Tôi có thật sự đói không?”
- “Tôi đang cảm thấy gì lúc này?”
Ghi nhận cảm xúc là bước đầu tiên để lấy lại quyền làm chủ chính mình.
- Viết nhật ký
- Đi bộ nhẹ
- Nghe nhạc thư giãn
- Trò chuyện với một người thân yêu
- Ngồi thiền hoặc thở sâu vài phút
Hãy để những cách không cần đồ ăn trở thành “chốn nương náu” mỗi khi bạn buồn.
Ăn chậm, nhai kỹ, không vừa ăn vừa làm việc khác
Chọn những thực phẩm làm cơ thể bạn biết ơn, chứ không phải chỉ làm “miệng bạn vui tạm thời”
Nhận diện sự no – dừng ăn khi cảm thấy đủ
Bạn có thể trượt ngã vài lần, và điều đó không sao cả. Điều quan trọng là bạn đang quay về, đang lắng nghe, và đang học cách tử tế với chính mình.
Bạn xứng đáng được đối xử bằng sự yêu thương – không phải đồ ăn cảm xúc. Cơ thể bạn không phải là bãi rác để chứa đựng những tổn thương chưa được chữa lành. Bạn không cần phải trừng phạt mình chỉ vì hôm qua đã ăn nhiều hơn bình thường.
Hãy tập yêu lại bản thân mình qua từng bữa ăn, từng hành động, từng suy nghĩ nhỏ nhất.Bắt đầu từ một buổi sáng dịu dàng, một bữa ăn có mặt trọn vẹn, và một lời thì thầm với chính mình: “Tôi đang học cách yêu mình nhiều hơn, từng ngày.”